Những Bài Thơ Buồn Về Tình Yêu Chất Chứa Nhiều Tâm Sự Yêu Đương



Yêu đương thì không nói làm gì, nhưng khi nó bước chân đi thì hẳn là sẽ để lại trong mỗi người chúng ta rất nhiều những tâm sự nặng trĩu mà không thể nói. Đó là những cảm xúc chẳng thể gọi tên, những xót xa, những nỗi niềm chất chứa trong con tim hao gầy từ ngày này qua tháng nọ. Có những người tìm vui tình mới, nhưng cũng có những kẻ ngồi đây, đắm mình vào những hồn thơ nét nhạc và hi vọng rồi một ngày quá khứ sẽ nguôi ngoai…

Hôm nay, xin gửi đến các bạn những bài thơ tình buồn chất chứa nhiều những nỗi niềm tâm sự khi tình yêu ly biệt. Đọc thơ không phải để buồn hơn, thơ là để thả hồn và để những nỗi buồn bay theo những ngôn từ đầy tâm sự đó. Mời các bạn cùng xem qua những áng thơ tình tâm sự rất hay sau đây, hy vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những thơ buồn về tình yêu đầy tâm trạng này, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!

1, Nói Cùng Anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm

Công viên ấy em về hiu hắt nắng

Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng

Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn

Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn

Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm

Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm

Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều

Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu

Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ

Anh đã đến bên đời em lặng lẽ

Góc khuất nào cho em vẽ chân dung

Thực và mơ nào có lối đi chung…

Ta vẫn hát bài tình ca dang dở

Anh nợ em những đêm dài trăn trở

Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

(Hoàng Mai)

2, Bến Vắng Đò Chiều

Chiều nay trên bến sông buồn ấy

Tôi trở về thăm dưới nắng thưa

Dõi mắt mơ màng theo sóng nước

Hỏi thầm cô lái đã về chưa

Tôi chờ tôi đợi mãi bên sông

Lác đác chiều mưa thuở cuối đông

Cứ thế trời không thương nhỏ giọt

Có về chở kịp chuyến đò đông

Nếu về không kịp chuyến chiều nay

Tôi phải qua đêm ở bến này

Chỉ sợ làm cô thêm bối rối

Vô tình tạo tội sẽ không hay

Thôi thì ta thức trắng đêm nay

Đối ẩm cùng nhau chén rượu đầy

Nếu lỡ say mèm xin thứ lỗi

Mai này nhớ mãi buổi hôm nay

(Hoàng Mai)

3, Xin Người Đừng Nhắc

Chuyện cũ lâu rồi! Anh chớ nhắc

Cũng đừng hoài vọng giấc mơ xưa

Sang sông tách bến… còn đâu nữa

Tan nát cõi lòng phút tiễn đưa

Tôi đã bao mùa… trống vắng anh

Yêu thương như gió thoảng qua mành

Tình tôi người gửi theo mây gió

Thì nhắc làm chi chuyện yến oanh

Người nỡ chôn vùi duyên trúc mai

Một chiều hiu hắt nắng xưa phai

Tình tôi người thả theo làn nước

Chìm với thời gian chẳng đoái hoài

Tôi cố tìm quên giấc mộng đầu

Chúc người đẹp phận mối duyên sau

Ngày mai dù ở phương trời lạ

Vẫn chúc duyên tình mãi thắm sâu

Tôi cũng quên rồi chuyện đã qua

Ái ân ngày tháng sẽ phôi pha

Xin ai đừng nhắc lời xưa cũ

Kỷ niệm Người – Tôi hãy xóa nhòa.

(Hoàng Mai)



4, Bài Thơ Không Gửi

Đêm nay nữa tròn ba đêm thức

Lòng riêng mang uẩn khúc u buồn

Ngoài hiên gió thoảng mù sương

Vẳng nghe tiếng dế đêm trường nỉ non

Hoa lá cũng mỏi mòn trông ngóng

Cơn mưa đầu Hạ nóng chưa loang

Anh về ngỡ đã sang trang

Ai hay giông tố phũ phàng đời em

Sầu mê khúc đêm đêm băng giá…

Tiễn Đông đi lan tỏa Xuân về.

Tình ta quá đỗi nhiêu khê

Em đâu nghĩ đến não nề ngày sau

Anh nửa vòng bán cầu xoay mãi

Mà thời gian hết tái lại hồi

Cho em giông gió nửa vời

Bao năm lệ vẫn rối bời trang thơ

Sáu năm đã ngu ngơ thương nhớ

Đi bên nhau những ngỡ vợ chồng

Heo may hay gió mùa Đông

Tình nhân cũng chẳng… bạn lòng cũng không

Anh gọi em má hồng tri kỷ

Đêm năm canh thủ thỉ não nề

Chiều nay Xuân vẫn tràn trề

Mà hồn em đã bộn bề mưa giăng

Duyên đã lỡ dùng dằng số kiếp

Người sang sông đã tiếp nối bờ

Đời em ruột rối dường tơ

Thôi đành duyên phận… hững hờ mây bay

Đường tình trót thương vay kiếp trước

Nợ ái ân nghiệp chướng phải mang

Anh giờ lụa gấm cao sang

Em giờ nhận cái bẽ bàng người sau

(Hoàng Mai)

5, Đánh Thức Nàng Thơ

Thu sắp tàn rồi em ở đâu

Trăm năm dâu bể chuyện tình ngâu

Trở giấc đi em hoàn kiếp lại

Đừng để mộng đời tan biến mau

Em nằm dưới mộ đã bao thu

Tim đã chiều đâu… Phải ngục tù

*Thu ơi! Đánh thức nàng thơ dậy *

Mơ gì lẩn khuất Cõi thiên thu

Em cứ khóc đi xóa hận sầu

Hãy cười quên hết… chuyện buồn đau

Gom kỷ niệm xưa vùi cát bụi

Dòng đời giông gió cuốn trôi mau

Em đã tỉnh chưa…đã tỉnh chưa

Hay mãi ngu ngơ… kiếp sống thừa

Mau mau – đánh thức nàng thơ dậy

Để còn ân oán chuyện xa xưa

Nào trăng tình sử kết se duyên

Tố nữ trong tranh mộng hão huyền

Mây lướt thướt trôi đêm diễm tuyệt

Đưa ta hòa nhập cõi thần tiên

Thuyền yêu chở nặng một trời trăng

Sóng nước chao nghiêng lộng bóng hằng

Ta thả hồn thơ vào mắt phượng

Nỡ nào em hỡi… bỏ ta chăng

Tỉnh đậy đi em, tỉnh dậy nào

Bao nhiêu tinh tú bấy vì sao

Đang đợi hồn thơ em thức dậy

Tỉnh rồi Quên nhé! Chuyện chiêm bao

(Hoàng Mai)

6, Trầm Tư

Tôi xin giấu tiếng yêu vào nỗi nhớ

Dẫu thu sang biết sẽ chẳng thêm gần

Dã quỳ nở, mùa về ngân ngấn gió

Tình yêu đầu mỏng mảnh tựa phù vân

Tôi xin gói dư hương vào mơ mộng

Bởi cuộc đời chẳng có lối riêng chung

Là yêu dấu lạc đường bay đi hết

Hay tình yêu khó hiểu đến vô cùng?

Chiều hôm nay tôi về thăm quá khứ

Buổi tạ từ hoàng hôn tím biệt ly

Có hai người đứng buồn trên bến lặng

Sắp xa nhau nhưng chẳng nói được gì

Cô gái khóc, mắt hồ xanh gợn sóng

Dáng hao gầy người khoác áo xanh thơ

Và hôm nay tôi về thăm quá khứ

Chỉ lạc loài làn khói thuốc bơ vơ…

Mùa ghé phố, đông phong lùa vạt áo

Chắc ấm hơn buổi thu ấy tạ từ

Đêm buông xuống gió lạnh lùng thêm nữa

Cũng chỉ là một thoáng để trầm tư

Cố nhân hỡi! Tình yêu vui quá nhỉ?

Xa cách rồi kỷ niệm cuốn nhau đi

Lời thề hẹn ngọt ngào nghe rợn lạnh

Có phải tình là những cuộc phân ly?!…

(Bằng Lăng Tím)

7, Nhớ Nhung

Sợi gió hoàng hôn se sắt

Đong đưa chiếc lá thu vàng

Ai vừa đi ngang rất vội,

Hay là giọt nắng vừa tan?

Dịu dàng mùa thu ghé tới

Đường chiều ánh mắt hư vô

Trời xanh một màu rất thực

Nhưng em thì quá mơ hồ

Ta như gã khờ phiêu bạt

Mải mê những phiến chân trần

Lời thương dùng dằng không ngỏ

Thu về rụng trắng ngoài sân

Chợt nghe hương mùa xao xuyến

Người giờ như áng mây trôi

Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát

Dường như lại nhớ nhung rồi…

(Bằng Lăng Tím)

8, Chờ Đợi!

Một buổi hoa tàn theo lá bay

Tôi ghé về đây góc phố này

Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ

Nỗi niềm theo gió hát tìm mây

Chắc cũng lâu rồi từ độ ấy

Cô chẳng về đây với vấn vương?

Không dành cho nhau lời sau cuối,

Có chi cô hỡi chuyện đời thường

Tôi đã dặn lòng không trở lại

Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly

Gặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,

Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?

Con đường trơ trọi chờ rêu phủ

Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời

Hồn tôi lạc giữa ngàn con sóng

Chiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi

Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữa

Cho tình trọn vẹn một niềm mơ

Nhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,

Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…

(Bằng Lăng Tím)

9, Say Tháng Mười Hai

Có ai về ru lại tháng mười hai?

Để nghe tiếng mùa gọi tình tháng cũ

Đông trắng xóa cơn mưa chiều phủ dụ

Gió lạc đường trong những giấc mơ hoang

Có ai về níu lại bước thời gian?

Giữa luyến tiếc với vô ngần nức nở

Tháng mười hai chông chênh buồn dễ sợ

Nhớ bâng khuâng, khói thuốc hóa thơ tình

Ta ưu sầu nhưng chỉ biết làm thinh

Cố níu lấy một tình yêu vị kỷ

Đừng nói nhiều, hãy lặng nghe, ừ nhỉ?

Nước mắt rơi có lẽ quá ồn ào…

Men say khướt cho mùa thêm huyền hão

Đêm dâng đầy tâm tư lạnh héo hon

Dẫu vẫn biết hồn yêu đương rực rạo

Xin đợi mùa rải nắng khúc giêng non…

(Bằng Lăng Tím)

10, Lại Một Chiều Mơ

Chiều thơm như hoa cỏ

Lơ đãng một dòng sông

Em gội đầu bến Hạ

Ta con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớ

Vành vạnh một tình si

Ta về ngang gió bụi,

Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắt

Nắng lỡ làng trên môi

Người vừa hư vừa thực,

Bên hương say rã rời.

Giêng hai vừa chín tới,

Mùa yêu đã đến rồi…

Sao em còn phiêu lãng

Những phương trời không tôi?

(Bằng Lăng Tím)

11, Xa Nhau

Chiều anh về tìm lại những ngày xưa

Tiếng thời gian chỉ nghiêng về một phía

Phố chông chênh những điều em chưa biết

Chiều muộn màng viết tiếp thuở vào mơ

Bốn mùa thu anh đơn độc bơ vơ

Và bốn mùa xuân em ngóng chờ vạt nắng

Những khoảng cách cứ đầy lên lằng lặng

Nhưng lạ lùng nỗi nhớ vẫn nhân đôi…

Phố độ này ngày vội lắm em ơi!

Đường xưa cũ đêm dâng ngàn vạn lối

Anh áo bạc phong rêu đời lặn lội

Khói xanh màu những kỷ niệm không tên

Người đợi hoài kẻ lại cố tìm quên

Yêu đương rớt góc phố nào không rõ

Anh uống cạn mối tình thâu trong gió

Uống cả em nên thơ hóa sắc màu

Có phải mình đã rất rất xa nhau?

Nên chiều nay đại dương không còn hát

Mây bạc đầu những tháng năm trôi lạc

Trả cho người đôi mắt của mùa xuân.

Chiều anh về, đơn lẻ những bàn chân…

(Bằng Lăng Tím)

12, Nói Cùng Đông!

Chớ có lạnh lùng hỡi đông ơi!

Đừng để phong sương phủ mịt trời

Ta còn thơ thẩn ôm tình cũ

Người về ga cuối cuộc rong chơi

Đông hỡi, thôi đành kiếp lẻ loi

Đã lỡ duyên thơ với nhạc sầu

Bốn bề trống hoác toàn tro bụi

Ai nỡ hồng nhan phải bạc đầu?

Ta ôm kỷ niệm: người lữ khách

Khói nhuộm đêm tàn: trăng biệt ly

Bụi đời phân nửa sầu trăm ngả

Đông nào xóa được những sầu bi?

Đêm nay giọt buồn rớt phố xưa

Đông nghiêng phía ấy ngó xa mờ

Rơi mảnh nguyệt gầy lên mái tóc

Có nỗi buồn loang ở cuối trời

Thôi nào, nắng lụa, gió thơ đâu?

Đông giấu nơi nào, nước non sâu?

Để ta gom nhặt trao người cũ

Gom cả bình yên giấc nhiệm màu

Chớ có lạnh lùng nữa nhé đông!

Người ấy sang sông một tấm chồng

Chung nước ngược dòng riêng bến đợi

Đông về, ai biết có buồn không!?

(Bằng Lăng Tím)

13, Nỗi Nhớ!

Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa

Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ

Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh

Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ

Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ

Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?

Không hò hẹn cũng quên rồi xao động

Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…

Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại

Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong

Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,

Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…

Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió

Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy

Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,

Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay

(Bằng Lăng Tím)

14, Tàn Tro

Khẽ ngoảnh lại cuộc tình xa ngái ấy

Còn lại gì sau năm tháng chơi vơi?

Chỉ đêm tối lạnh lùng và lặng lẽ,

Ta ra đi từ thuở chớm yêu người

Tôi trở lại tìm em trong quá khứ

Những ngày xưa cỏ đá đã xanh mồ

Tình vụng dại một thời nay nhắc lại

Chắc phải tìm trong ngăn khóa hư vô…

Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạ

Đừng giả vờ như chiếc lá thơ ngây

Em cứ hãy là mùa thu băng giá

Giết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!

Tôi không muốn nghìn lần đau đớn nữa

Dấu yêu ư? Thưa một nắm tro tàn

Thu hãy tới hóa tim thành cát bụi,

Chuông đồng hồ chờ đổ nhịp thời gian…

(Bằng Lăng Tím)

15, Chông Chênh Miền Nhớ

Em ở nơi nào giữa hai lối mênh mông

Mùa thu chơi vơi hay chân trời hạ đỏ

Đêm cô đơn

Hay bóng chiều nổi gió

Sao bên nào thương nhớ cũng chênh vênh?

Em lạc chốn nào khi thành phố buồn tênh?

Để một gã khờ…

Cứ mải mê đi giữa bến bờ hư – thực…

Câu trả lời phải chăng trong những đêm dài thao thức?

– Những giọt lệ đầy;

…những ký ức xa xôi?

Em ở nơi nào bên cạnh cuộc đời tôi?

Và ai từng nói thu là mùa hò hẹn?

Ôi những kẻ đã một thời thầm thương, nhớ lén

Duyên nợ tan rồi

Uất nghẹn một hoàng hôn…

(Bằng Lăng Tím)



Vừa rồi là chùm thơ mang nhiều tâm sự trong chuyện yêu đương chia biệt mà tôi muốn gửi gắm đến các bạn, trong đó có 5 bài của tác giả Hoàng Mai, hi vọng rằng các bạn cũng sẽ yêu mến và thích những bài thơ ấy. Còn rất nhiều những áng thơ tình buồn bã cũng như những chùm thơ buồn tổng hợp trên các chuyên mục thơ của blog. Hãy khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ tình buồn mang nhiều tâm sự cô đơn hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm Thơ Tình Buồn Mới Nhất hoặc Chùm Thơ Hay và Thơ Tình Lãng Mạn Mới Nhất



Theo Thuvientho.com

Comments

Popular posts from this blog

Top những bài thơ 8 chữ về mái trường, trường học hay nhất

Những bài thơ về lương hài hước ý nghĩa

Thơ Tình Mây – Những Bài Thơ Mây Buồn Gió Nhớ Hay & Lãng Mạn